Ngày đó...Má nằm bệnh viện đến khi sắp được xuất viện thì bất ngờ tin "Má đang hấp hối" vì "một chút" sai phạm trong thuốc men của y bác sỉ ở bệnh viện...Ba lúc đó rất là lo lắng,trên mình có Chị hai Phương,anh ba Thiện thì đang đi bộ đội bên Campuchia,chị tư Thảo,chị năm Hiếu,mình là sáu "khờ", dưới mình còn thằng Hải thì được 10 tuổi,ku Sơn 4 tuổi ,ku út Lâm thì gần 2 tuổi,cũng nhỏ quá mà he,khi cả nhà nghe tin báo Má đang hấp hối ,Ba và mấy người lớn trong nhà thì lo chạy vô bệnh viện,mình ở nhà giử em,nhưng rồi không biết sao lúc đó mình bổng dưng dắt thằng Bi (Hải) 2 chị em chân không mang dép chạy bộ đến bệnh viện (bv nằm trên đường thẳng từ nhà ,mấy ngày trước được người lớn dắt đi thăm Má nên đã biết),đến trước cổng bảo vệ bệnh viện ,ngày xưa bệnh viện không được ra vào thăm nuôi suốt ngày như bây giờ,cho nên bảo vệ gác cổng cũng dử dằn lắm,suốt đời này mình không bao giờ quên được lúc đó,2 chị em đứng trước cổng bảo vệ khóc um sùm và năn nỉ mấy chú cho vào gặp Má lần cuối...,nhưng mấy chú ấy lạnh lùng nói "không được",giữa trưa nắng 2 chị em đứng khóc một hồi rồi lủi thủi dắt nhau chạy về nhà,và lúc ấy cũng là lúc Má ra đi mãi mãi......Ba chắc bị sốc và buồn quá cũng lâm bệnh nhưng nhất định không chịu vào bệnh viện vì còn ám ảnh Má bị như vậy,Ba nằm nhà đến qua Giổ 1 năm của Má thì Ba cũng mãi mãi ra đi cùng với Má...Nhà mình rồi thì chị Phương,chị Thảo mổi ngày cuốc bộ vài cây số đi làm,chị Hiếu thì ở nhà vừa đi học vừa nấu cơm giặt quần áo cho các em,mình thì giữ em he,ngày xưa cơm không đủ ăn lấy đâu ra bánh trái hay sửa gì,thằng út Lâm còn nhỏ quá nó chưa biết nhận thức về việc Má đã mất,cứ mổi khi cho nó cầm củ khoai lang luộc ăn thì nó lại trèo lên bộ ván cạnh tủ thờ ảnh của Má nó trét củ khoai đầy lên mặt kiếng tấm hình của Má,nó bập bẹ nói nó "đút cho Má ăn",30 năm đã qua...càng lớn càng già với năm tháng qua đi mình càng hiểu hơn,đau hơn và thương hơn biết bao cái khoảnh khắc ấy của thằng út...
Mong sao trên trái đất này các em bé luôn được có Mẹ bên mình để được ôm bầu sửa Mẹ trong đôi bàn tay bé xíu,thương lắm...
Quê em chắc ở miền Tây, nhỉ? Chia sẻ về sự thiếu bóng song thân từ nhỏ, nghe em
Thấy nhớ ba em vô cùng !
Bên đó cũng có bán chuối nữa hả chị ?